CÁCH NGÂM RƯỢU QUÁCH cách làm rất đơn giản chỉ có quách và rượu. Trước tiên trái quách phải rửa sạch đem phơi, lau trái quách cho hết chất cám, bụi sau đó đập dập để vào keo, rùi cho rượu khoảng 50 độ vào sau đó khoảng 1tháng có một keo rượu quách thơm ngát, thanh mát rất bổ.
Tour Giao Lưu Cồng Chiêng Đà Lạt giá rẻ chỉ 250k/khách ăn thịt nướng uống rượu cần. Tour giao lưu cồng chiêng Đà Lạt là một chương trình hấp dẫn diễn ra hàng ngày. Tham gia tour cồng chiêng Đà Lạt cùng Hoa Dalat Travel bạn sẽ có những phút giây thư giãn tuyệt vời. Lưu ý
Bao nhiêu tiền kiếm được, cũng lần lượt bốc hơi sạch. Harriet Shaw Weaver là một nhà nữ quyền giàu có người Anh cũng là đồng sở hữu kiêm biên tập viên của tạp chí The Egoist, đã trả cho James Joyce 50 bảng Anh để đăng nhiều kỳ A Portrait of the Artist (Chân dung chàng nghệ sĩ).
Poster phim Quán rượu di động bí ẩn (Nguồn: Internet). Thể loại: Phim tình cảm, phim hài hước, siêu nhiên, bí ẩn Đạo diễn: Jeon Chang-Geun Diễn viên: Hwang Jung Eum, Yook Sung Jae, Choi Won Young, Jung Da-Eun, Ahn Tae-Hwan, Geon-Hee Song Khởi chiếu: 2020 Số tập: 12 tập Thời lượng: 70 phút/tập Link Netflix: Bạn có thể xem phim trên
"Tiên tửu" chắt lọc tinh hoa từ phương thuốc cổ của Vua Minh Mạng. Review bài rượu thuốc Nhất Nam Minh Mạng Tửu có thực sự tốt không? "Ly rượu thần kỳ" giúp chàng sung mãn, nàng đê m
. Giới thiệu truyện Rượu chàng tiên Thư Vô Khích từ nhỏ tới lớn đều sống tại Vô Ý Cảnh Thiên, nơi được xưng là đỉnh núi không dục vọng’, một nơi không sắc, không vị, không sinh, không tử. Vì không có dục vọng, nên tu vi của hắn đạt tới đỉnh cao trong giới phàm nhân. Thế nhưng vào ngày nọ, một tiểu bại hoại xuất hiện, mang theo thế giới phồn hoa từ bên ngoài đến, mỗi ngày đều lải nhải bên tai hắn cái gì mà Túy Sinh Mộng Tử’*. [*nghĩa là sống mơ màng không lý tưởng, nhưng đây cũng là tên một loại rượu.] Thư Vô Khích cứ như vậy bị tiểu bại hoại ngày ngày thuyết giảng, muốn giữ cho cõi lòng hư không trống rỗng cũng thật khó khăn. Sau đó tiểu bại hoại liền ném xuống một câu “Mẹ ơi! Người này biển dục ngập trời, lão tử phải nhanh chân tìm chỗ cạn mà chạy thôi!” Quần chúng phẫn nộ “Không phải biển dục của hắn có vô biên ngập trời cỡ nào ngươi cũng độ à!”
RƯỢU CHÀNG TIÊN Tác giả Tiêu Đường Đông Qua Editor Mia Tree - – Phiên ngoại 4 – Gặp lại Diệp Hoa Nguyên Tôn Lộ Tiểu Thiền mang theo một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi, ngự kiếm lơ lửng bên ngoài cửa sổ Bát Bảo Linh Quang Các. Trong các thờ phụng một … Đọc tiếp [Rượu Chàng Tiên] Phiên ngoại 4 toàn văn hoàn RƯỢU CHÀNG TIÊN Tác giả Tiêu Đường Đông Qua Editor Mia Tree - – Phiên ngoại 3 – Di sản khiến tim đập thình thịch 5 Lộ Tiểu Thiền cũng không có tỏ rõ thân phận, mà giả bộ thành người đến xem triển lãm, đi dạo vòng quanh bên trong, thám thính người đến … Đọc tiếp [Rượu Chàng Tiên] Phiên ngoại 3 RƯỢU CHÀNG TIÊN Tác giả Tiêu Đường Đông Qua Editor Mia Tree - – Phiên ngoại 3 – Di sản khiến tim đập thình thịch 4 Lộ Tiểu Thiền vào trước ngày hết hạn giao bản thảo, lần thứ hai bảo trì bản thảo đúng thời gian nhất tòa soạn tạp chí Họa Sĩ Truyện … Đọc tiếp [Rượu Chàng Tiên] Phiên ngoại 3 RƯỢU CHÀNG TIÊN Tác giả Tiêu Đường Đông Qua Editor Mia Tree - – Phiên ngoại 3 – Di sản khiến tim đập thình thịch 3 Trong lúc mơ mơ màng màng, Lộ Tiểu Thiền ngửi thấy một mùi hương rất thơm. Y cảm giác giống như mình về tới thế giới cũ, ở trong … Đọc tiếp [Rượu Chàng Tiên] Phiên ngoại 3 RƯỢU CHÀNG TIÊN Tác giả Tiêu Đường Đông Qua Editor Mia Tree - - Phiên ngoại 3 - Di sản khiến tim đập thình thịch 2 Phí sinh hoạt ba ngàn đồng mỗi tháng, vẫn phải tính toán tỉ mỉ, chia đều ra mỗi ngày chỉ có một trăm đồng, là phi thường cần thiết … Đọc tiếp [Rượu Chàng Tiên] Phiên ngoại 3 P/s tự review có hơi kỳ kỳ, nhưng vì thấy nhiều bạn tìm đọc review trước khi đọc truyện, mà chưa thấy nhà nào review, nên thôi ta tự viết review luôn vậy ~ *** Trích đoạn “Người có thể thành Tiên thành Phật, nhưng lại vĩnh viễn không thể thành Thần, ngươi biết vì … Đọc tiếp [Review] Rượu Chàng Tiên – Tiêu Đường Đông Qua Điều hướng các bài viết
**RƯỢU CHÀNG TIÊN** Tên gốc Tửu Chàng Tiên 酒撞仙 Tác giả Tiêu Đường Đông Qua Editor Mia Tree Nguồn raw & qt Kho tàng đam mỹ – fanfic *** Thể loại đam mỹ, tiên hiệp, tu chân, cổ trang, tình hữu độc chung 1×1, chủ thụ. Số chương 72 chương chính văn – 10 chương phiên ngoại. Bản gốc đã hoàn thành 17/10/2018 Bản edit đã hoàn thành 24/02/2019 Nhân vật chính Thư Vô Khích x Lộ Tiểu Thiền Một số nhân vật khác Mạc Thiên Thu, Côn Ngô, Giang Vô Triều, Lăng Niệm Ngô, Liên Nguyệt, Miểu Trần, Hạo Phục. *** Văn án Thư Vô Khích từ nhỏ tới lớn đều sống tại Vô Ý Cảnh Thiên, nơi được xưng là đỉnh núi không dục vọng’, một nơi không sắc, không vị, không sinh, không tử. Vì không có dục vọng, nên tu vi của hắn đạt tới đỉnh cao trong giới phàm nhân. Thế nhưng vào ngày nọ, một tiểu bại hoại xuất hiện, mang theo thế giới phồn hoa từ bên ngoài đến, mỗi ngày đều lải nhải bên tai hắn cái gì mà Túy Sinh Mộng Tử’*. [*nghĩa là sống mơ màng không lý tưởng, nhưng đây cũng là tên một loại rượu.] Thư Vô Khích cứ như vậy bị tiểu bại hoại ngày ngày thuyết giảng, muốn giữ cho cõi lòng hư không trống rỗng cũng thật khó khăn. Sau đó tiểu bại hoại liền ném xuống một câu “Mẹ ơi! Người này biển dục ngập trời, lão tử phải nhanh chân tìm chỗ cạn mà chạy thôi!” Quần chúng phẫn nộ “Không phải biển dục của hắn có vô biên ngập trời cỡ nào ngươi cũng độ à!” Review Nhắc đến Tiêu Đường Đông Qua, trong đầu mình hiện lên một tác giả rất biết đổi mới bản thân, rất chăm chỉ, tìm tòi, nghiên cứu tư liệu và rất sáng tạo. Có rất nhiều bộ truyện của Tiêu Đường Đông Qua đào sâu vào các lĩnh vực chuyên nghiệp như đua xe, cầu lông, đấu kiếm… Tuy là với những người am hiểu sâu sắc về chúng có thể không đáng kể, thế nhưng với một độc giả như mình thì rất thích những truyện như thế. Cảm giác thế giới của nhân vật gần gũi với mình hơn, hứng thú với truyện hơn, vì bị thu hút không chỉ bởi tuyến nhân vật, tình tiết truyện, mà còn là những tri thức thú vị được truyền tải trong đó nữa. Trở lại với Rượu Chàng Tiên, một bộ tu chân huyền huyễn, và trong đây hệ thống phân chia cấp bậc của nó lại là một điểm cộng sáng tạo của Đông Qua. Mình đọc đam không dám nói là nhiều, thế nên cũng chưa từng thấy cách phân chia này ở bất kì một bộ nào trước đây. Nếu như đa số bộ tu chân bây giờ, thì là từ Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan… ở Rượu Chàng Tiên hệ thống này ngắn gọn hơn Kết Đan, Nhập Thế, Tá Thế, Đại Thế, Khứ Thế Thần cấp mượn linh hồn trời đất để phát huy thế trận của mình. Đông Qua sủng thụ, nhưng không vì thế mà hình tượng công trong truyện của bả mờ nhạt. Một Thư Vô Khích ẩn nhẫn, thâm tình, cường thế mà cực ngây thơ trong chuyện tình cảm thực sự nhiều khi làm mình nhói lòng xót xa. Cứ nghĩ đến trong hơn ngàn năm đợi chờ vô vọng ấy, con người này chỉ có thể gặm nhấm những mảnh kí ức ít ỏi đẹp đẽ kia để chống đỡ là… ≧﹏≦ Ôi tim t đau quá man Rượu Chàng Tiên có ngược, nhưng là ngược từ kiếp trước, mà tuyến thời gian lại là hiện tại, thế nên cái kiểu ngược tâm này, nó không như một xô máu chó dội cái ào cho mình ngơ ngác, mà là từ từ, như chất độc, thấm dần qua từng câu chữ, hằn qua để lại bao tiếc nuối, âm ỉ thiêu đốt. Nếu như chữ “giá như” tồn tại… Thế nhưng dù cho có ngược, nhưng mà một đứa chỉ thích ngọt như mình cũng không kiềm được mà nghĩ giá như đọc nó sớm hơn một chút. Thư Vô Khích cường thế nhưng là đối với người mình yêu nhất, vẫn cực kỳ bất an, tự ti mình không đủ thú vị để giữ chân một Lộ Tiểu Thiền ham chơi hoạt bát, cho dù gặp lại cũng không thể chạm đến người đó, là ẩn nhẫn chừng nào. Huhu không nói nữa, tui lại xót anh công nữa rồi ╥﹏╥ Lộ Tiểu Thiền qua hồi ức của Thư Vô Khích thì có vẻ là một thiếu niên hoạt bát, hiếu động, vô ưu vô lo, với Thư Vô Khích thì có chút càn quấy. Đối với tình cảm của Thư Vô Khích thì quyết tuyệt vô tình, và đây cũng là điều dằn vặt công quân trong ngàn năm. Thế nhưng khi sự thật năm đó dần dần hé lộ, mới thấy “Ta nguyện vì ngươi dời núi lấp biển…” há lại không thương ngươi sao, há lại là vì thiên hạ này sao? Ta là chấp niệm của ngươi, thế nhưng ngươi lại không biết, chính ngươi mới là niệm của ta, mà không phải thương sinh đại chúng. Nói chung tình cảm đôi chẻ có lẽ sẽ tu thành chính quả từ đời nảo nao rồi, nếu không có con boss Hỗn Độn loăng quăng khắp nơi, phá luôn 2 cp trong truyện. Nói về cp phụ một chút, cũng rất dễ thương, tất nhiên không tốt số như cp chính, ngược đến tận cuối truyện luôn. Truyện còn xoay quanh “niệm”, giới tu chân muốn thành thần thì phải đạt cảnh giới vô dục vô cầu, nhưng xét cho cùng, thân thể người phàm, tu chân đã là nghịch thiên mà đi, thành thần không phải là “niệm” sao? Muốn vô dục vô cầu cũng không phải “niệm” sao? “Không sinh ra Có, Có trở về Không” Nói một chút về mấy nhân vật phụ đi, Kiếm Tông Hạo Phục ban đầu trong ấn tượng của mình là người bình tĩnh, chính chắn, ổn trọng, nhưng thật sự khi mọi chuyện vỡ ra mới thấy đó chẳng qua chỉ là vỏ bọc mà thôi, tâm lý Hạo Phục cũng không vững vàng như thế, không tự tin như thế, có đáng thương nhưng cũng là nhận lại nhân của mình. Mạc Thiên Thu, phóng khoáng, yêu mà không chấp nhất, yêu chính là yêu, vì người đó hi sinh mà không cần hồi đáp, chân chính tự tại. Là một nhân vật mình khá thích Bút lực của Tiêu Đường Đông Qua không phải bàn, cách sắp xếp tình tiết, nhân quả, cách nhân vật trưởng thành, biến hóa cũng không thể chê. Từ một Lộ Tiểu Thiền đâu đâu cũng xem náo nhiệt, vui đùa tiêu khiển khắp nơi, đến khi trong mắt trong tâm chỉ còn Thư Vô Khích, nguyện ý ở lại Vô Ý Cảnh Thiên buồn chán chỉ vì người, từ Thư Vô Khích cường thế, khăng khăng muốn Lộ Tiểu Thiền về Vô Ý Cảnh Thiên với mình, che giấu những bất an khổ sở đến khi hiểu ra chỉ cần Lộ Tiểu Thiền nguyện ý cùng với mình, Vô Ý Cảnh Thiên hay nơi nào thì có khác sao. Cách tác giả xây dựng nhân vật cũng rất hay, có những người bề ngoài vàng son khí thế, nhưng bên trong đã sớm hắc hóa điên cuồng, lại có những người dù ở nơi bùn lầy ma khí, vẫn giữ được sơ tâm trong sáng vẹn nguyên. Đây là một truyện thật sự rất đáng đọc. Bạn editor cũng rất tốt, rất mượt, rất hay. Đề cử đề cử đề cử!!! Link wp
P/s tự review có hơi kỳ kỳ, nhưng vì thấy nhiều bạn tìm đọc review trước khi đọc truyện, mà chưa thấy nhà nào review, nên thôi ta tự viết review luôn vậy ~ *** Trích đoạn “Người có thể thành Tiên thành Phật, nhưng lại vĩnh viễn không thể thành Thần, ngươi biết vì sao không?” “Vì sao?” “Bởi vì dục vọng, là bản tính của con người. Ngươi có thể không nhìn nó, không đụng vào nó, làm bộ như nó không tồn tại, nhưng nó mãi mãi vẫn ở nơi đó. Theo đuổi cảnh giới vô dục’, bản thân liền là chấp niệm.” — Thư Vô Khích sống ngàn năm trên đỉnh núi Vô Ý Cảnh Thiên, cô độc lạnh lẽo giữa một nơi trống trải không có bất cứ thứ gì. Hắn không biết thế nào là vui, thế nào là buồn, thế nào là ngon, thế nào là dở, hắn không hiểu tình cảm phàm trần thế tục, không có bất kì sự cảm thông dư thừa nào, ngoại trừ Lộ Tiểu Thiền. Đại kiếp nạn nghịch thiên của hắn vốn không phải là lôi đình vạn cân. Mà là một Lộ Tiểu Thiền. Hắn thay đổi, bởi vì hắn có dục vọng, dục vọng hướng về một người. Thư Vô Khích đọa ma, vì tâm hắn có chấp niệm. Lộ Tiểu Thiền vì cứu hắn, cam tâm tình nguyện hứng lấy nghiệp hỏa của Tà thần Hỗn Độn, độ lấy hắn. Lộ Tiểu Thiền bị nghiệp hỏa thiêu đốt, thần hình đều diệt. Côn Ngô tốn hơn ngàn năm, tái tạo lại thân thể cho y. Thế nhưng, vì nghiệp hỏa của Hỗn Độn tồn tại trong nguyên đan mà đời này Lộ Tiểu Thiền không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì nữa. Y trở thành một người mù. Hơn ngàn năm, Thư Vô Khích tìm kiếm y khắp ba ngàn thế giới, để rồi khi gặp được y, lại bị chính nghiệp hỏa năm xưa ngăn cách, khiến bản thân không thể chạm vào y. Để y có thể nhìn thấy, hắn hao tổn ngàn năm tu vi khai mở tuệ nhãn cho y. Để có thể chạm vào y, ôm lấy y, hắn tình nguyện mặc vào phụ cốt y lạnh lẽo thấu xương. Đời trước, hắn vì lo được lo mất mà nhập ma, đời này y lại vì lo được lo mất mà thiếu chút nữa cũng bị Tà thần phụ thể. Hai người bọn họ, không thể nói là ai yêu ai nhiều hơn, bởi vì cả hai đều yêu đối phương đến nỗi có thể từ bỏ mạng sống của chính mình. Trích đoạn “Vô Khích ca ca… Ngươi đang làm gì đó?” “Ta đang nghe tiếng tim đập của ngươi.” Lộ Tiểu Thiền ngẩn người, theo bản năng hỏi “Tiếng tim đập của ta có cái gì tốt mà nghe?” “Đó là thanh âm đem ta để ở trong lòng.” Thư Vô Khích trả lời. — “Vô Khích ca ca, ngươi biết vị ngọt là gì sao?” “Ta không biết. Ngày đó y đút ta ăn một khối đường, nói với ta Loại mùi vị khiến trong lòng cảm thấy cao hứng, luôn muốn ngậm lấy chính là vị ngọt’.” “Nhưng mà, chỉ cần là y đút cho ta, ta đều cảm thấy trong lòng cao hứng, đều luôn muốn ngậm lấy không muốn nó biến mất, lẽ nào chúng nó không phải đều là ngọt sao? Y vì sao lại giận ta?” “Vậy sau này gặp lại được y, nhất định phải đem câu đó nói cho y biết. Y sẽ không giận ngươi, mà sẽ hối hận lúc đó đã không để ý tới ngươi.” Lúc này Tiểu Thiền vẫn chưa nhớ lại quá khứ, nên không biết người mà Thư Vô Khích nói tới là mình. — Trong thế giới này, người tu chân được chia làm hai loại kiếm tu và y tu. Đầu tiên, phải hiểu về khái niệm mượn thế tá thế bất kể tiên nhân có tu vi ngàn năm, hay cầm trong tay thần binh lợi khí, thì sức mạnh của cá nhân đều hữu hạn. Tà linh trên thế gian đều dùng dục vọng làm thức ăn, hút tà niệm càng nhiều càng sâu đậm, liền càng cường đại. Tương phản, Tiên môn Kiếm Tông coi trọng thiên địa cộng cảm, mượn linh khí của thế gian vạn vật, đến khử tà hóa sát. Cái này gọi là mượn thế. Con đường tu chân được chia thành năm cảnh giới Kết đan ban đầu tu hành, tự nhiên phải kết đan. Nếu như không có nguyên đan, liền không chỗ chứa chân linh. Nhập Thế tại cảnh giới này, người tu chân cùng thế gian vạn vật cộng tình cộng cảm, học cách cùng sinh linh thế gian thiết lập liên hệ, tìm ra được thứ mà bản thân am hiểu nhất để mượn dùng tinh nguyên. Tá Thế tại tầng cảnh giới này, núi sông ao hồ đều có thể vào trận. Uy lực của kiếm trận, to lớn có thể sánh với Côn Bằng, nhỏ bé thì lại mắt thường khó thể nhận ra. Đại Thế mượn tinh hồn của ba ngàn thế giới, mang theo kiếm khí của thiên hạ vào trận. Đây là cảnh giới của tứ phương Kiếm Tông. Khứ Thế không cần tiếp tục mượn linh tính của thiên địa vạn vật, có thể tạo ra muôn vật từ hư không, vì là chân Thần. Không ai có thể đạt tới cảnh giới này. Dẫn đầu giới tu chân là Kiếm Tông của các phương Vô Ý Cảnh Thiên Kiếm Tông Bắc Minh Cảnh Thiên Kiếm Tông Tây Uyên Cảnh Thiên Kiếm Tông Nam Ly Cảnh Thiên Kiếm Tông Đông Khư Cảnh Thiên Kiếm Tông Trong đó có một trường hợp đặc biệt đi theo con đường y tu là Thái Lăng Các, đứng đầu là Y Tông. Lộ Tiểu Thiền xuất thân từ Thái Lăng Các, là sư đệ của Y Tông Côn Ngô. Ngoài ra, chuyện tình của các cp phụ cũng cảm động không kém cp chính. Một Liên Nguyệt Nguyên Quân vì tình yêu mà cam chịu đọa ma suốt hơn ngàn năm. Một Kiếm Tông vì lo đi sai bước nhầm bị thiên hạ chỉ trích mà đánh mất tình yêu. Một chưởng kiếm vì tình yêu mà bất chấp nỗi đau thoát thai hoán cốt để có được hình dạng con người. Một điện chủ yêu mà không cần báo đáp, lặng thầm hi sinh vì tình yêu ấy. Tất cả những chuyện tình của họ đều bi thương nhưng lại vô cùng đẹp đẽ. Truyện thuộc dạng công sủng thụ, chỉ chung tình với 1 mình thụ, ngọt ngào đến mù mắt chó nhưng vẫn xen lẫn chút bi thương, ngược thân ngược tâm cho có hương vị. Tóm lại, mặc dù quá trình có chút ngược thân ngược tâm, nhưng kết quả lại viên mãn ngọt ngào nhé bà con, cứ sảng khoái mà nhào vào đi! WORDPRESS WATTPAD
Rượu chàng tiên Ương Thương Quân Thư Vô Khích và Ly Triệt Quân Lộ Tiểu Thiền mới đọc xong một lúc, còn vô wattpad của nhà edit vote sao và cmt cảm ơn chủ nhà. Truyện hay. Hiện giờ trong đầu còn lùng bùng một đống chưa nghĩ thông. Câu mà ta thấy tâm đắc nhất, “Chỉ có cực hạn dục vọng, mới cần cực hạn khắc chế”. Những kẻ bề ngoài nhìn nghiêm trang cấm dục, có ai biết được bên trong có bao nhiêu nhẫn nhịn để kiềm nén xuống những điên cuồng phóng túng. Càng cố sức khắc chế, dục vọng càng bành trướng mãnh liệt, đến một ngày nổ tung. Kẻ càng sống phóng túng tự tại, lại càng không mang nhiều dục Thương Quân vốn chẳng có tên, hắn sinh ra và tồn tại với sứ mệnh đời đời trông giữ Vô Ý Kiếm Hải, bảo vệ thương sinh. Mấy ngàn năm hắn ở lại một mình giữa biển kiếm mênh mang lạnh lẽo, không có ai bầu bạn, không một chút hơi ấm. Cho đến khi thanh âm của Ly Triệt xuất hiện, kể với hắn về ba ngàn thế giới phồn hoa rực rỡ. Ly Triệt đặt tên cho hắn là Thư Vô Khích, Ly Triệt cho hắn biết thế nào là ấm thế nào là ngọt. Ly Triệt là cả thế giới của luôn thích Thư Vô Khích, từ một Ương Thương Quân mang sứ mệnh bảo hộ thương sinh mà chẳng coi thương sinh bằng hạt cát trong mắt, đến một Thư Vô Khích dại khờ níu giữ lo được lo mất, luôn sợ hãi sẽ mất đi Lộ Tiểu Thiền, một Thư Vô Khích điên dại đến nhập ma trong dục vọng chiếm giữ Lộ Tiểu Thiền, một Thư Vô Khích ở gần bên run rẩy khắc chế không dám chạm vào một sợi tóc của người thương gặp lại sau hơn một ngàn ba trăm năm đằng đẵng hoang hoải trích máu đầu tim mà tìm mà kiếm, một Thư Vô Khích chưa từng do dự ném ra ngàn năm tu vi để Lộ Tiểu Thiền được nhìn thấy ánh sáng, mặc vào phụ cốt y buốt giá tận xương để được chạm vào Lộ Tiểu Thiền, nhưng lại tủi thân lo sợ mình chẳng sánh bằng phồn hoa trong mắt người kia … Ta không biết phải hình dung về Thư Vô Khích như thế nào nữa, ngây thơ khờ dại, ôn nhu cưng chiều hay tàn nhẫn chiếm đoạt? Thư Vô Khích của ngàn năm sau so với ngàn năm trước, chẳng hề bớt đi chút dục vọng mãnh liệt nào, nhưng thêm vào vô hạn khắc chế và cung phụng của kẻ đã mất đi thứ quý giá nhất nay lại tìm được, cầm trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan. Tình yêu của Thư Vô Khích, là mối tình đầu vừa ngây ngô thuần khiết vừa điên cuồng mãnh liệt đến cực hạn. Đọc truyện, nhiều khi rất đau lòng vì Thư Vô Khích. Yêu thương, sao lại cuồng dại đến thế?Ly Triệt Lộ Tiểu Thiền, không phải hình mẫu thụ ta thích. Rực rỡ như ánh dương, ấm áp lại ngọt ngào, thiếu niên vui tươi tràn trề sức sống người gặp người yêu, này vốn không thuộc gu của ta. Nhưng ta vẫn thích Lộ Tiểu Thiền. Lộ Tiểu Thiền yêu thích ba ngàn phồn hoa, nhưng chỉ cần một mình Thư Vô Khích. Lúc đầu ta ngỡ Lộ Tiểu Thiền lại là kiểu thụ trẻ trâu ngu ngốc, hành xử theo cảm tính, chỉ biết phá hoại chẳng xứng đáng để Thư Vô Khích phải trả giá lớn như thế. Nhưng đọc rồi mới biết, trong cái thế giới điên loạn này, thiếu niên trẻ con tùy tiện ấy là người tỉnh nhất. Bề ngoài là Thư Vô Khích mạnh mẽ một mực bao bọc chở che Lộ Tiểu Thiền, Thư Vô Khích bao dung chiều chuộng theo những ham mê trẻ con ngốc nghếch của Lộ Tiểu Thiền. Nhưng kỳ thực, Lộ Tiểu Thiền lại luôn là người khát khao được bảo vệ và thực sự đã Thư Vô Khích, một ngàn ba trăm năm trước vì đưa Thư Vô Khích đọa ma trở về thanh tỉnh mà chịu đựng nghiệp hỏa thiêu tàn xác thân, gánh lấy đớn đau gấp ngàn lần tan xương nát thịt; một ngàn ba trăm năm sau trong vô vọng dùng một giọt nước mắt luyện hóa Vô Ý Kiếm Hải hàn gắn nguyên đan đã rạn vỡ của Thư Vô Khích. Thư Vô Khích mãi mù mờ quay cuồng trong tình yêu cuồng dại, Lộ Tiểu Thiền lại dần dần thanh tỉnh và thấu triệt. Ta đau lòng vì Thư Vô Khích, nhưng chưa hề cảm thấy tình yêu của hắn trao lầm chỗ hay không được đền đáp xứng đáng. Vì Lộ Tiểu Thiền, đáng để cho hắn cuồng Tiểu Thiền và Thư Vô Khích, ai so với ai càng cố chấp hơn?Nếu như tình yêu của Thư Vô Khích là chiếm giữ là bao bọc là cung phụng, thì tình yêu của Lộ Tiểu Thiền là từng bước thấu hiểu và hiến dâng trọn như mọi tình cảm trong câu chuyện đều được khuếch đại đến cực hạn. Dù là yêu thương, dù là thù hận, là đố kỵ là hờn ghen, bất cứ thứ gì cũng có thể trở thành chấp niệm khiến người ta thành nhân vật phụ trong truyện cũng rất đặc Côn Ngô sư huynh luôn ầm ĩ bắt nạt thằng đệ, nhưng lại sẵn lòng bỏ ra 500 năm tu vi đắp lại xác thịt cho nó, chín lần lên Vô Ý Cảnh Thiên đòi lại sư đệ bị giam, chịu để Ương Thương đánh đến gần chết cũng quyết không giao sư đệ ra, cuối cùng không ngại ngần hy sinh thân mình thành toàn cho hạnh phúc của sư đệ…Một Lăng Niệm Ngô ngày ngày tưởng niệm nhớ thương, vĩnh viễn khắc vào trong tâm hình ảnh Lộ Tiểu Thiền bị nghiệp hoả thiêu đốt đến chết, bất lực và tuyệt vọng…Một Thiên Thu Điện chủ phóng túng tiêu sái mặc cho thế nhân bôi nhọ mỉa mai, cầm được buông được, chỉ có niệm không có chấp, thầm lặng yêu, thầm lặng hy sinh không cần đền đáp…Một Hạo Phục vì dùng dằng lo ngại phán xét của thế nhân mà mất đi tư cách yêu thương, lại đi vào đường nhập ma, vạn kiếp bất Liên Nguyệt rực rỡ thanh khiết như ánh trăng, vì bảo vệ người yêu mà cam tâm đoạ ma ngàn năm, đem trái tim ngàn năm đoạ đày trong luyện ngục tăm Lâm Sương trong băng tuyết phương bắc ngàn đêm ngóng về trời nam chờ đợi một dải cực quang mỹ lệ, con thú nhỏ dại khờ chấp nhận nỗi đau cắt thịt nắn xương để hoá thành hình người, tới gặp người trong mộng…Một Thái Lăng dịu dàng trong tháp ngọc, với nỗi thống khổ dày vò mà nhắm mắt lìa đời, tâm nguyện cuối cùng chỉ là được nhìn thấy người Ương Thương cự tuyệt hoá thần, chỉ muốn cùng người thương một đời một kiếp. Ngàn dặm truy đuổi Tà thần giành về nguyên đan cứu người thương, về đến nơi xác người đã một nhân vật, dù xuất hiện thoáng qua, đều có cuộc đời, có tính cách riêng của mình, không ai giống ai.“Rượu chàng tiên” không chỉ là câu chuyện tình yêu. Nó còn là chuyện về những dục vọng và chấp cục rất trọn vẹn, dù là cho nhân vật chính hay phụ. Mạc Thiên Thu chết để thành toàn cho tình yêu của Lộ Tiểu Thiền, Lộ Tiểu Thiền sẽ không vì áy náy với Mạc Thiên Thu mà sinh ra ngăn cách với Thư Vô Khích. Trái lại, hai người cùng nhau phục sinh cho Mạc Thiên Thu, rồi nuôi dưỡng lại một Mạc Thiên Thu vô ưu vô tư. Nghĩ đến cảnh Thư Vô Khích đêm đêm thức giấc dỗ dành thay tã cho tiểu Mạc, chẳng khác gì anh chồng chăm con mọn cho vợ ngủ văn rất đẹp đẽ, đặc biệt là những đoạn thoại, kết hợp với trình edit mượt mà, có khi ngọt ngào như lời tình đầu môi, có khi mênh mang bi thương, xây dựng lên hai thế giới song song, một là cõi nhân gian ba ngàn phồn hoa náo nhiệt mà giản dị chân thực, một là cõi tiên giới vạn năm mây bay trầm mặc đè ép những dục vọng và vời vợi bi ai. Phảng phất gợi cho ta nhớ tới thế giới trong Linh thần năm hay, cần có thời gian để suy ngẫm lại mới hiểu rõ hơn.
rượu chàng tiên review